Edit: Aya Shinta
Phụt ——
Lăng Vu Đề vui mừng là mình không có uống nước, bằng không còn có thể phun một miệng nước ra ngoài.
Nữ chủ này... sao dễ thương quá thể thế?!
Mạnh Hân Đồng: "Mà tỷ là thần tiên gì? Cai quản cái gì?"
Lăng Vu Đề: Nữ chủ, cô còn hăng hái quá nữa nhỉ?!
Mạnh Hân Đồng: "Tỷ đến thế gian bao lâu rồi? Tới làm chi?"
Lăng Vu Đề: Tui...
Mạnh Hân Đồng: "Bolo bala —— "
Lăng Vu Đề:...
Tua tới nửa giờ sau...
"Tại sao tỷ không nói gì? Không thích nói chuyện khi đang ăn cơm à?"
Lăng Vu Đề thực sự không nhịn được mà nhổ một câu: "Cô thật sự rất phù hợp!" Rất phù hợp với giới thiệu theo như nội dung vở kịch! Tuy thỉnh thoảng cô cũng là rất ồn ào, thế nhưng Lăng Vu Đề tuyệt đối sẽ không tin rằng lúc mình ồn ào cũng đáng ghét như thế!
Xem ra, sau này cô phải cố gắng khắc chế một chút mới được, không thể như nữ chủ!
"Hả? Phù hợp cái gì?" Mạnh Hân Đồng bị Lăng Vu Đề đột nhiên mở miệng phán một câu làm cho bối rối một lúc, nghe không hiểu.
"Không có gì." Lăng Vu Đề để đũa xuống, sau đó đứng lên: "Cảm ơn cô đã mời khách, ta đi trước."
"Này..." Mạnh Hân Đồng đi theo, vừa muốn nói "Nếu không tỷ đi cùng với ta được chứ?" thì Lăng Vu Đề đột nhiên quay đầu nhìn lại nàng: "Đúng rồi, ta không phải thần tiên." Nói xong, cô trực tiếp chạy đi.
"Không phải thần tiên? Cũng không phải quỷ không phải người? Vậy rốt cuộc là cái gì?" Sau khi lầm bầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-luoc-nam-phu/2172474/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.