Editor: Tranh Nhược
Chương 160
"Không có mắt? Gia ở chỗ này với đồng học. Cầm tiền đi mau, không cần đến nơi này ăn xin!"
Bộ dạng kiêu ngạo như nhà giàu mới nổi, lập tức dẫn tới có người xem khó chịu.
"Bà ấy cũng rất đáng thương, Trương Hạo, khách khí chút!"
"Đúng vậy, bà ấy mới ba bốn mươi tuổi đi, liền tàn một chân, Trương Hạo có tâm đồng tình không vậy!"
......
Trương Hạo càng thấy không có mặt mũi.
Cậu ta giận trừng mắt với nữ nhân trước mắt, một bộ muốn đuổi người......
Không ai nghĩ được, nữ nhân tàn tật mở to hai mắt nhìn, nước mắt như muốn rơi.
Nếu biểu tình này đặt trên mỹ nhân, có lẽ sẽ chọc nam nhân thương tiếc.
Nhưng, lúc này, Trương Hạo chỉ cảm thấy hết muốn ăn.
Lúc cậu ta thấy vậy, nữ nhân trước mặt, bỗng nhiên khóc thút thít mở miệng, "Trương Hạo...... Tớ là Nhược Vũ San......"
Tuy rằng chỉ nũng nịu một câu, dừng ở tai các bạn học, lại long trời lở đất!
Mà chuyện này, đối với Trương Hạo lực đánh lớn nhất.
Nhược...... Nhược Vũ San?
Cô gái nhỏ yếu ớt tinh xảo một lời không hợp liền rơi nước mắt?
Tiểu bạch hoa nhu nhược một trận gió thổi liền bay?
Nữ thần không thể với tới trong cảm nhận lúc học cấp ba của cậu ta? Dù sau này, khi biết cô cùng Tần tổng cấm luyến, cậu ta cũng thấy bị lừa gạt, nhưng, cũng từng trộm loát với ảnh nữ thần......
Cô, cô sao có thể là người phụ nữ vừa béo vừa tàn phế thế này?
Mọi người đều khiếp sợ hoá đá.
Nhược Vũ San khóc một bên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-luoc-nam-than-vu-tru/1966323/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.