"Mộc thượng úy." Có người đột nhiên tiến vào phòng làm Mộc Linh Nhiên có chút bất ngờ.
"Bạch quân y, muộn như thế, không biết, có việc gì? " Mộc Linh Nhiên có chút khó hiểu mà nhìn Bạch Tiêu Tiêu.
Lúc này, Bạch Tiêu Tiêu cũng không có mặc quần áo mười phần hở hang lộ liễu, chỉ là một thân quân y màu trắng, nhưng mà... Không phải là loai áo bờ lu của bác sĩ, mà là loại hơi giống y tá.... có hơi bó sát người một chút.
Cho nên dáng người nóng bỏng Bạch Tiêu Tiêu được bày ra cho người nhìn một cái không sót gì.
Nhìn biểu tình trên mặt Mộc Linh Nhiên, Bạch Tiêu Tiêu khẽ mỉm cười.
"Tôi nhớ lần trước Mộc thượng úy có lấy từ chỗ tôi ít thuốc trị thương, sợ anh dùng không đủ, cho nên muốn đưa thêm một ít." Bạch Tiêu Tiêu lấy lý do.
Người bình thường đều hiểu, túy ông chi ý bất tại tửu.
*ý không ở trong lời; có dụng ý khác; ý của Tuý Ông không phải ở rượu。欧阳修《醉翁亭记》:"醉翁之意不在酒,在乎山水之间也。"后来用来表示本意不在此而在别的方面。.
Đêm hôm khuya khoắt, cần thiết phải vào phòng đàn ông đưa thuốc ư.
Nhưng mà có vẻ Mộc Linh Nhiên EQ quá thấp đâu, vẫn không có phát hiện được ý đồ của Bạch Tiêu Tiêu.
"Làm phiền Bạch quân y rồi, chỉ là, tôi không sao, Bạch quân y không cần như thế." Mộc Linh Nhiên nói chuyện ngữ khí có chút xa cách.
Bạch Tiêu Tiêu nghe ngữ khí Mộc Linh Nhiên, đã nhận ra, là chính cô ta nóng vội, cho nên rất nhanh chóng liền rời đi.
Mộc Linh Nhiên nhìn bóng dáng Bạch Tiêu Tiêu rời đi.
Sao hắn lại có cảm giác, Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-luoc-nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/1286033/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.