Cách một con đường, Dung Tự cùng Giang Thừa Minh cách xa nhau mà nhìn, Dung Tự mở to hai mắt, như không thể tin được đối phương sẽ nói như vậy.
Sau khi ngạc nhiên trên mặt nở nụ cười vui vẻ, chạy qua ra đường nhào vào trong lồng ngực Giang Thừa Minh.
“Anh…… Anh không gạt em chứ?”
“Không đâu……”
Giang Thừa Minh đem Dung Tự ôm chặt vào trong lòng ngực bản thân, cười lắc lắc đầu, đồng thời hai tay nắm chặt lấy.
" Anh đã suy nghĩ kỹ mới ra quyết định Dung Tự anh thích em, vô cùng thích em, anh hiểu rõ em chính là cô gái mà anh muốn đi cùng em đến già, cho nên anh mới mở miệng cầu hôn, mong em tin tưởng...."
“ Tất nhiên em tin anh, chính là nhẫn đều không có, anh cầu hôn thật keo kiệt nha!" Dung Tự trêu đùa anh nói.
Lại không ngờ một giây sau chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh xuất hiện trước mặt, Dung Tự ngây ngẩn cả người.... Nhẫn kim cương đều có? Không lẽ lần cầu hôn này không phải chưa suy nghĩ kỹ, cũng không phải xúc động nhất thời?
Không thể không nói, Dung Tự nhìn nhẫn kim cương thật sự bị ngạc nhiên tới, đây đúng ngoài dự đoán của cô.
Sau đó cô nhìn Giang Thừa Minh cười cúi đầu hôn lên trán cô, từ từ quỳ xuống.
" Tiểu thư Dung Tự không biết em có hứng thú, cùng anh trải qua nửa quãng đường đời còn lại?"
Dung Tự nhìn động tác của anh, ở trước cổng bệnh viện, đông người thấy Giang Thừa Minh quỳ xuống nghe là cầu hôn, đều lộ ra nụ cười chúc phúc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-luoc-tra-nam/59145/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.