Chương 438: Quyền chủ động nằm trong tay tôi.
Lâm Tân Ngôn biết rằng nếu không có lý do chính đáng, cô không thể thuyết phục Thẩm Bồi Xuyên, cô chọn cách gửi tin nhắn cho anh là vì cô tin tưởng anh, rằng anh có thể giữ bí mật tuyệt đối.
“Tôi đi gặp Bạch Dận Ninh.” Lần cuối cùng cô đến chỗ ở của Bạch Dận Ninh, cô biết anh đang ở trong khách sạn đó.
Khóe mắt Thẩm Bồi Xuyên giật giật, anh biết Tông Cảnh Hạo ghét Bạch Dận Ninh đến nhường nào.
“Bồi Xuyên, anh và Cảnh Hạo là anh em nhiều năm rồi, anh nghĩ tôi nên làm thế nào?” Thực ra trong lòng Lâm Tân Ngôn có chút mâu thuẫn.
Cô sợ sự ích kỷ của mình khiến Tông Cảnh Hạo hối hận.
Dù sao Trình Dục Tú là mẹ của anh ấy.
Thẩm Bồi Xuyên bối rối: “Cô muốn nói gì?”
“Ý tôi là, nếu Trình Dục Tú là mẹ ruột của Cảnh Hạo, tôi có nên nói cho anh ấy biết không?” Cô nhìn chằm chằm vào mặt Thẩm Bồi Xuyên, tìm kiếm một câu trả lời có thể làm dịu trái tim mình.
“Làm sao có thể chứ? Chuyện này không phải là sự thật, tuyệt đối không thể.” Thẩm Bồi Xuyên không tin.
Điều này thật không thể tưởng tượng được.
Trình Dục Tú là mẹ ruột của Tông Cảnh Hạo?
Đừng đùa nữa.
“Tôi nói thật đấy. Nếu đó là sự thật, có nên nói với anh ấy không?” Vẻ mặt và giọng nói của Lâm Tân Ngôn không có vẻ gì là đang đùa. Thẩm Bồi Xuyên im lặng.
Một lúc sau, Thẩm Bồi Xuyên mới chậm rãi nói: “Tôi không biết nữa, tôi nghĩ nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-luoc-trai-tim/1919256/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.