Chương 809: Bồi Xuyên, anh thấy có đẹp không?
“Cạch”, lúc này cửa phòng được mở ra, Tông Khải Phong mang hai đứa trẻ quay lại. Tông Ngôn Hi trên tay cầm một con bướm làm bằng bóng bay. Khi cô bé chạy, con bướm lắc lư trên tay, giống đôi cánh đang quạt.
Cô bé vừa vào đã hỏi: “Em trai đâu rồi?”
Cô bé muốn tặng bóng bay cho em trai mình.
Tông Ngôn Thần đưa tay ôm ngực, nghĩ rằng em trai mình là con trai nên không thích đồ vật này chút nào.
Trang Tử Khâm từ trong phòng đi ra, nói: “Tiểu Bảo đang ngủ, đừng quấy rầy thằng bé.”
Tông Ngôn Hi bĩu môi và lao về phía Tông Cảnh Hạo, trìu mến kêu lên: “Bố.”
Tông Cảnh Hạo ôm cô bé vào lòng, vén mái tóc rối bù của cô chạy ra sau tai, nhẹ giọng hỏi: “Hôm nay con đã làm gì vậy?”
Sau đó Tông Ngôn Hi nhắc lại những việc cô bé đã làm một lượt.
Tông Khải Phong chào Thẩm Bồi Xuyên một tiếng rồi bước vào nhà, tuổi ông cũng hơi lớn rồi, mang theo hai đứa trẻ nghịch ngợm chạy đến đây cũng mệt.
Tông Ngôn Thần ngồi sang một bên, đứng thẳng lưng, nhìn em gái đang ngồi trong vòng tay của bố mình.
Thẩm Bồi Xuyên vỗ vai Tông Ngôn Thần: “Chú thấy cháu ngày càng trầm lặng hơn đấy.”
Tông Ngôn Thần thản nhiên nói: “Chẳng lẽ cháu lại muốn bố ôm giống như em gái sao? Cháu đã lớn như thế này, phải biết xấu hổ chứ?”
Thẩm Bồi Xuyên bật cười.
Sau đó Tông Ngôn Hi mở to mắt ra và nhìn chằm chằm vào cậu bé, nói: “Anh trai, anh ghen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-luoc-trai-tim/1919758/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.