Chương 951: Dù sao cũng tốt hơn người ngoài.
Từ cục đến nhà tù phải đi một chặng đường, trong khoảng thời gian này Nam Thành hỏi: “Cục trưởng Ngô, ngài thật sự không biết chuyện này sao?”
Nam Thành cảm thấy thật không có khả năng, người vẫn ở yên bên trong thì tạo sao lại không thấy?
Cô ta luôn dựa dẫm vào Giang Mạt Hàn, ngoại trừ bên ngoài có Giang Mạt Hàn thì vốn dĩ không ai có thể giúp cô ta.
Ngục tù, chốn này có thể tự tiện ra vô ư?
Trong lòng của anh ta không khỏi nghi hoặc, cảm thấy có thể để cô ta ra ngoài không ngoài cục trưởng Ngô thì là chính anh ta.
Cục trưởng Ngô nhàn nhạt liếc anh ta một cái rồi không giải thích gì.
Bởi vì ông ta không cần thiết phải giải thích với anh ta.
Người đã trốn thoát đã ngoài dự liệu của ông ta, so với anh ta thì ông ta càng nóng vội hơn hết.
Một lát sau xe dừng lại, Cục trưởng Ngô giả vờ điệu bộ như không biết rõ tình hình nói muốn thẩm tra một người nên nhờ trưởng phòng giam dẫn đi.
Vừa nghe xong tên thì trưởng phòng giam nói rằng: “Phạm nhân nữ này ngã bệnh nên đang chữa trị ở bệnh viện.” Nam Thành nghe xong lập tức nhìn về phía Cục trưởng Ngô, không phải ông ta nói là không biết sao?
“Tại sao tôi không biết?” Việc trong này đều phải do ông ta phê chuẩn nhưng sao việc này ông ta lại không nhận được một văn kiện nào?
Còn đang ngã bệnh, muốn được điều trị ở bệnh viện bên ngoài nhà tù?
Ông không nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-luoc-trai-tim/1919973/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.