"Máu tươi nóng hổi bắn lên ba thước, cuối cùng vẫn rơi xuống nơi dơ bẩn hỗn loạn, nhuốm bụi trần."
...
Nhạn Nam quan cách hoang mạc Biên Châu khoảng bảy trăm dặm, phóng tầm mắt ra ngoài chỉ thấy một mảnh hoang vu thưa thớt, cát bụt đầy trời, mê man đến nỗi người đi đường cũng không mở mắt ra nổi.
Mao Dụ Tài dẫn theo tám trăm binh mã, ngựa không ngừng vó hai ngày một đêm, trực tiếp tìm đến một gian dịch quán trên ngọn núi phía Đông Nhạn Nam quan.
Nơi phụ cận ít người sinh sống, cũng không có thôn xóm. Dịch quán này là do nha phủ xây dựng, thường ngày chỉ dùng để đón tiếp những quan chức đi đường, không người dừng chân nghỉ trọ.
Thám tử được truyền lệnh đã lên ngựa đi tìm hiểu trước, trong dịch quán, trừ đội nhân mã hộ tống Liễu Hữu đến Biên Châu cũng chỉ còn dư lại mấy tên tạp dịch.
Ngũ Tu Hiền cho ông ta những tám phần mười nhân mã, mỗi người đều là tinh nhuệ, nếu như chỉ công lên dịch quán, vậy thì dễ như ăn cháo.
Mao Dụ Tài sốt ruột cứu giá, không kịp dừng chân nơi cát bụi mà sắp xếp điều tra rõ ràng để mai phục đã hạ lệnh vây chặn dịch quán này đến mức nước chảy cũng không lọt.
Ông ta dẫn vài tên tinh nhuệ đá cửa vọt vào, áp giải nhân mã bên trong dịch quán, giết đến trở tay không kịp.
Liễu Hữu cũng bị giữ lại, đột nhiên bị đè mạnh cằm xuống bàn trà, âm thầm giãy giụa hai lần, thấy Mao Dụ Tài nhanh chân tiến vào bèn vội hô lên nghênh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-ngoc/666199/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.