Cấp ba Tấn Nam cho nghỉ bảy ngày, tuy là nghỉ hè, nhưng cũng không khác nghỉ Quốc khánh là bao.
Bị nhốt trong trường học bổ túc một lèo nhiều ngày như vậy, ngoài trời lại nóng như đổ lửa, vừa đi hết con phố đã ướt sũng mồ hôi, không ai muốn nhúc nhích.
Lâm Hữu về đến nhà bèn gọi video cho vài người, không ai đi du lịch, đều nằm ở nhà mở điều hoa.
Cậu và Lục Thanh Nham cũng không đi đâu hết.
Bố mẹ cậu không nhở nhà, anh chị cũng có việc riêng, chỉ còn một mình cậu trong căn biệt thự rộng thênh thang của nhà họ Lâm, trái lại tiện cho cậu và Lục Thanh Nham hẹn hò.
Nhưng Lục Thanh Nham không thường qua đêm ở nhà Lâm Hữu, không phải vì Lâm Hữu không muốn, cũng không phải vì phụ huynh nhà nào có ý kiến.
Mà là ngày nào Lâm Hữu cũng mặc áo ba lỗ quần đùi đi qua đi lại trước mặt anh, phô bày cẳng chân cẳng tay trắng nõn. Cậu không biết nguy hiểm là gì, nằm ngổn ngang trước mặt anh, cậu nằm sấp trên sô pha gặm kem, nhìn qua cổ áo có thể thấy xương quai xanh xinh đẹp, anh còn thấy được đôi đậu đỏ nho nhỏ trước ngực cậu.
Lục Thanh Nham day trán, mẹ nó, Alpha giỏi kiềm chế hơn nữa cũng không chịu nổi người trong lòng đốt lửa như vậy.
Nếu anh thật sự ở lại nhà Lâm Hữu, căn nhà này lại vắng vẻ không người, chỉ có hai người họ, nhỡ có chuyện gì thì khó nói rồi.
Anh nhìn Lâm Hữu nằm trên sô pha, tay cầm cây keo vị bơ, kem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-thuc-du-bat-cao-cap/2307476/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.