Hôm sau, cô nhóc mãn nguyện cầm mấy chiếc bánh quy Sơ Nhất làm nhảy chân sáo ra khỏi nhà.
Sau khi tan học, Sơ Nhất tới đón cô bé về, miệng cô bé vẫn nhắc mãi về Triệu Thư Nhiên.
"Triệu Thư Nhiên nói trẻ con không được đi theo người lạ, đặc biệt là mấy người lớn dùng đồ ăn ngon để dụ đi chơi."
"Sẽ bị bán lên núi làm việc trong hầm mỏ, ăn không đủ no còn bị đánh, sẽ không bao giờ gặp lại bố mẹ nữa!"
Kiều Mãn Nguyệt trợn tròn mắt nói, có vẻ như bị dọa sợ, Sơ Nhất không lấy làm lạ.
"Chuyện này không phải bố đã nói với con từ trước rồi sao?"
"Nhưng Triệu Thư Nhiên nói y hệt bố vậy!" Kiều Mãn Nguyệt đặt hai tay lên má, mắt đắm đuối.
"Cậu ấy thật đẹp trai."
"..."
"Hôm qua cậu ấy còn tưởng mẹ là kẻ lừa đảo, sợ con bị bắt cóc." Cô bé lại ghé sát mặt Sơ Nhất nói: "Triệu Thư Nhiên có phải rất quan tâm đến con không!"
"Ngồi yên, mẹ sắp lái xe rồi." Sơ Nhất không muốn để ý đến cô bé, Kiều Mãn Nguyệt hừ hừ mấy tiếng, rồi tự chơi với ngón tay của mình.
"Không thèm để ý đến con thì thôi, mai con sẽ tự chơi với Triệu Thư Nhiên, mẹ xấu tính..."
"Có giỏi thì đừng dùng bánh quy mẹ xấu tính làm đi lấy lòng bạn Triệu Thư Nhiên của con nhé." Sơ Nhất vừa đánh tay lái vừa thản nhiên nói, ai ngờ cô bé Kiều Mãn Nguyệt bỗng mặt ngượng ngùng, chỉ để lộ đôi mắt to long lanh qua kẽ tay.
"Ai da, Triệu Thư Nhiên vẫn chưa phải là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-to-vien-cua-toi/2292144/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.