Ta trở về kinh thành được ít hôm, vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói chuyện của tỷ tỷ và công tử với phụ vương. Nhưng ngặt nỗi, phụ vương quá bận rộn, đi sớm về khuya, ta thật sự không thể gặp được người, chỉ đành chờ đợi.
Trong thời gian này, công tử tuy bận rộn chuẩn bị cho kỳ thi Hội đã cận kề trước mắt, vẫn hay lui tới vương phủ, nói là đến thăm ta. Nhưng ta biết, chàng chỉ muốn tìm cớ tới gặp tỷ tỷ mà thôi, bèn gọi tỷ tỷ đến tiếp, bản thân thì trốn trong phòng đọc kinh. Ta nghĩ, công tử hẳn là biết ơn ta lắm.
Nào ngờ, có một lần, ta đang ngồi trên giường gõ mõ tụng kinh, cửa đột nhiên mở toang ra. Ta giật mình, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy công tử đang đứng ở ngoài cửa lẳng lặng nhìn ta. Chẳng biết chàng đã vào được đây bằng cách nào, chỉ biết ánh mắt của chàng khi ấy rất đáng sợ, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống ta vậy.
Ta nhăn mày, nói:
"Bản quận chúa có lòng tốt tác hợp cho công tử và tỷ tỷ, sao công tử còn không tranh thủ ở bên cạnh tỷ ấy, chạy đến đây làm gì?"
Công tử nhìn ta, cười khổ nói:
"Y Y biết rõ, ta đến là để gặp nàng."
Ta khó hiểu, hỏi lại:
"Chẳng phải khi đó công tử nhớ tỷ tỷ đến mức ở bên ta mà gọi tên tỷ ấy sao, bây giờ có cơ hội ở bên cạnh người trong lòng, còn muốn gặp thế thân như ta làm gì chứ?"
Công tử nghe vậy, khuôn mặt vốn đã nhợt nhạt lại càng tái nhợt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-tu-co-benh/585152/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.