Hệ thống không hiểu.“Không phải cô muốn bán sao? Vì sao phải tặng nàng? Cô hào phóng như vậy từ khi nào thế?”Lục Kiến Vi không có thời gian đáp lại, cười nói với Ngụy Liễu: "Tôi thật lòng muốn kết bạn với cô, nếu cô không muốn tôi cho, vậy cứ xem như tôi tặng cô đi.”“Lục chưởng quầy, người bạn như cô tôi nhận định rồi." Lúc này Ngụy Liễu móc ra hai tấm ngân phiếu, nhét vào trong tay Lục Kiến Vi, vui vẻ ra mặt nói: “Anh em ruột còn phải tính toán rõ ràng, tôi không thể lấy không của cô.”Mỗi tờ một trăm lượng, tổng cộng hai trăm lượng.Lục Kiến Vi kiếm được một trăm năm mươi lượng.Hệ thống: "..."Không hiểu, thật sự không hiểu nổi.Lục Kiến Vi nhận ngân phiếu, lại ôn nhu dễ gần nói: "Nghe nói cô và Đào công tử muốn mượn xe lừa, tôi thấy chỉ là đi thành Vọng Nguyệt một chuyến thôi, tiền thuê cũng không cần thiết, tôi tin tưởng hai người.”“Lục chưởng quầy khách khí rồi, mượn xe trả tiền là điều hiển nhiên.”Lục Kiến Vi mỉm cười.“Tiểu Khách, nếu cô nương này không có mục đích khác, thì tôi thật sự rất thích cô ấy.”Tiểu Khách: "Ồ.”Chỉ cần là tiêu tiền như rác, cô đều thích.Tiết Quan Hà làm xong đồ ăn, Lục Kiến Vi mời Ngụy Liễu cùng dùng bữa.Ngụy Liễu khéo léo từ chối: "Tôi và sư huynh muốn đi thành Vọng Nguyệt giải quyết chút việc, đến muộn sợ cửa thành sẽ đóng, không về được.”Lục Kiến Vi không giữ họ lại nữa.Sư huynh muội hai người sau khi trả mười lượng tiền thuê nhà, một lượng tiền thế chấp xe thì lái xe lừa rời khỏi khách điếm.Phòng phía đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-tu-dung-chay-that-su-khong-phai-hac-diem-ma/1124227/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.