Thư Kỳ đang muốn đuổi theo , lại bị chuyện hấp dẫn của bọn họ dụ dỗ ở lại.
“ Thúc Thúc , rốt cuộc ngươi có chuyện gì muốn cùng thương lượng với chúng ta , bảo chúng ta từ xa đến?”. Tạ Thanh Ca khẽ nhíu mày mở miệng hỏi.
“ Ta ….. ta luôn tự xưng là thanh tâm quả dục ham muốn , tâm trong sáng ( liêm khiết không có dục vọng ) , không dính tục trần , nhưng lại không thể tưởng tượng được …” Trên mặt Vệ Quốc lộ thần sắc thống khổ , giống như khó mở miệng , bị chặn ở yết hầu.
“ Sao cơ?”. Cố Viễn thưởng thúc chén trà , cười nói :” Chẳng lẽ siêu trần thoát tục thần tiên như ngươi lại động phàm trần sao?”
Cố Viễn vừa nói , sắc mặt Vệ Quốc bối rối , nói quanh co :” Không phải .. nhưng ta …… ta lại làm ra việc không hợp luân lí làm người xưa.”
Tạ Thanh Ca bất ngờ phun một ngụm trà vừa uống , kinh hãi :” cái gì ? Thúc rốt cuộc làm cái gì?”
“ Ta ….” Vệ Quốc đỏ mặt , có chết cũng lấy dũng khí để nói :” ta thích một nam tử.”
“ Ha?”.
Tạ Thanh Ca cùng Cố Viễn hai người kinh dị nhìn chằm chằm Vệ Quốc
Kế tiếp đó là trầm mặc . Giống như một viên bom nổ sau đó là tĩnh mịch.
Thư Kỳ cũng chấn động , cư nhiên hắn rất coi trọng người ở trần thế . Hơn nữa lại là nam nhân? Không nghĩ tới khuôn mặt xinh đẹp như vậy lại là ….! Đối phương quả thật có bản lĩnh.
“ Ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-tu-nha-ta-la-ho-ly/2676827/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.