“Ngươi thật sự là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!” Tuệ Không cười lạnh nói, trong mắt phát ra lục quang yêu dị.
Người này căn bản không phải Tuệ Không!
Hai tay của Thư Kỳ sống chết giữ chặt cổ tay hắn, gian nan hỏi: “Khụ khụ, ngươi. . . . . . Ngươi rốt cuộc là ai?”
Trước mắt Tuệ Không đột nhiên biến thành Sơ Vũ.
Thư Kỳ mở to hai mắt nhìn, trách không được hắn muốn trừ bỏ Cố Viễn.
“Ngươi giết Tuệ Không?”
Sơ vũ khóe miệng toát ra khinh thường: “Giết hắn? Một cái hòa thượng lục căn chưa sạch tham luyến sắc đẹp?”
Thư Kỳ hiện tại chính là muốn kéo dài thời gian, sống lâu một khắc thì mừng một ắc. Nói không chừng người nào đó sẽ xuất hiện. Hắn không hiện ra, Ân Hi Bạch xuất hiện cũng tốt, Thường quản gia xuất hiện cũng tốt, Phùng Vũ xuất hiện cũng tốt. . . . . . Tóm lại, nàng không muốn chết. Nhất là chết tại đây trong tay một yêu nữ.
“Là ngươi dụ dỗ hắn làm cho hắn phá giới?” Thư Kỳ chán ghét nhìn nàng.
Sơ Vũ yêu mị cười, trong mắt lóe lục quang, liếm liếm đôi môi đỏ như máu, nói : “Hòa thượng tinh khí quả nhiên so với nam tử bình thường thuần khiết hơn rất nhiều.”
“Ngươi nghĩ thế nào?”
“Thế nào?” Sơ Vũ lắc đầu,gia tăng lực đạo cánh tay, cổ của Thư Kỳ càng bị thích chặc hơn rồi, “Ngươi bất quá là một người thường, bất quá cũng chỉ là con người, ngay cả Tuyết Tình là Thánh nữ dịu dàng mỹ mạo như vậy mà hắn liếc mắt nhìn một cái cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-tu-nha-ta-la-ho-ly/2676847/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.