Cuba đơ người nhìn chằm chằm Việt Nam.
Là hỏi cưới nhỉ?
"Cuba? Sao vậy?"
Việt Nam nhìn khuôn mặt của người trước mặt đỏ dần lên mà khó hiểu.
Có vụ gì sao?
"Cậu..."
Việt Hòa đứng bên cạnh thở dài một hơi rồi tiến đến gần Việt Nam.
"Nhóc đang hỏi cưới con nhà người ta đấy à?"
"Hỏi cưới? Là gì thế ạ?"
"...."
Ngây thơ quá thể đáng.
Cambodia nhìn một màn này, không hiểu rõ lại thở phào một tiếng.
"Sợ mất v..."
"Phắn!"
Chưa kịp để Laos nói dứt câu, Cambodia đã nhanh chóng chặn miệng anh lại.
Khung cảnh sau đó chính là nhốn nháo khôn cùng.
.....
Những gia tộc bên kia sau khi biết chuyện liền cho người tới đón những đứa nhóc của mình trở về.
Riêng Việt Nam lần này do Việt Minh đang bận công việc nên sẽ có người tới thay.
"Anh!!!"
Việt Phóng nhìn thấy Việt Nam liền chạy tới ôm cậu.
Nhưng không hiểu vì lí do gì mà lúc chạy liền vấp một cái, cứ như vậy mà rơi vào vòng tay của người khác.
Việt Hòa nhẹ nhàng bắt được Việt Phóng, vỗ vỗ nhẹ đầu của cậu nhóc rồi đỡ dậy.
"Lần sau cẩn thận chút đi."
Việt Phóng bị vỗ đầu liền đơ người một chút, lát sau liền hoàn hồn.
Chát!
"Cẩn thận con kẹc, cút!"
Một bàn tay vô cùng tri kỉ mà in trên khuôn mặt của Việt Hòa.
Việt Hòa: Tao làm sai chỗ nào hả?
Đánh người xong Việt Phóng mới lại chạy lại chỗ Việt Nam.
Lần này thì vô cùng ngoan ngoãn để cậu xoa đầu mình.
Phân biệt đối xử a!!!!
Việt Nam vui vẻ xoa đầu Việt Phóng rồi trở về gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/countryhumans-france-empire-x-indochine-duong-lenh-tu-thai-son/1334937/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.