Người kia dường như cũng cảm nhận được y đang nhìn mình, mỉm cười chào như có lệ.
Khuôn mặt người đó sắc sảo lại thanh tú, quả thật đẹp hơn y rất nhiều.
"Này, ngươi nhìn cái gì thế hả?"
"Hả?"
Đông Dương cúi xuống nhìn Đông Lào đang chăm chăm nhìn mình bằng con mắt đen thăm thẳm như thung lũng.
"Cẩn thận ta móc mắt ngươi đấy."
Vừa dứt lời Đông Lào liền quay người đẩy người kia vào nhà, nói gì đó rồi quay trở lại với một chiếc mặt nạ che hết mặt.
Đông Lào cũng không ngoại lệ mà đeo thêm một chiếc mặt nạ hổ che nửa dưới mặt của mình.
Việt Nam thấy cả hai đã xong xuôi thì quay qua nhìn Foxland đang nằm tắm nắng trên tảng đá to gần đấy, nhấc nó lên.
"Chúng ta đi đón anh Việt Minh thôi."
"Anh Việt Minh?"
"Là anh trai của bọn em á. Anh nhìn thấy sẽ biết ngay mà."
....
Tây Sơn ngồi đợi trên xe, mãi sau mới thấy Việt Nam dẫn theo Đông Lào, Việt Quân tới.
"Việt Nam, Foxland không thể tới chỗ đó đâu."
Ông lên tiếng nhắc nhỏ cậu con trai của mình nhưng liền bị cậu ngó lơ rồi kéo cả Đông Dương vào.
"Đông Dương, anh muốn ngồi cùng em không? Chúng ta ngồi cùng nhau nhé."
"À ừ..."
Tây Sơn bất đắc dĩ thật sự nhìn cậu con trai của mình, ánh mắt mệt mỏi mà nhắm lại dưỡng thần.
Bỏ đi, dù sao thì cũng không phải lần đầu.
Rồi Việt Nam sẽ sớm chán "người bạn mới" đó thôi.
....
Mấy khoảng vài tiếng để xe chạy tới nơi.
Đông Dương vừa nhìn cái nơi mà mình vừa bước xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/countryhumans-france-empire-x-indochine-duong-lenh-tu-thai-son/1334990/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.