Editor: Nơ
Tiếng pháo nổ ăn mừng "đùng đùng" bốn phía, đôi tai cô được bao phủ bởi lòng bàn tay ấm áp, giống như một màn chắn thần kỳ, thay cô ngăn mọi tiếng ồn từ thế giới bên ngoài.
Tất cả động tác này diễn ra trong thời gian rất ngắn, ngắn đến nỗi Hình U không kịp phản ứng ngay, chỉ thấy Minh Trầm cúi đầu tiến lại gần mình, nhưng không nghe thấy tiếng nói chuyện.
Người dân trong thôn tổ chức tiệc mừng thọ, ánh sáng của pháo bao trùm cả thửa ruộng bậc thang, tiếng nổ liên hồi không dứt, vô cùng đinh tai nhức óc.
Giây tiếp theo, Hình U đưa hai tay lên, áp sát vào tai Minh Trầm.
[Đây là cách thức thể hiện tình cảm gì zậy...]
[Sống hai mươi mấy năm trên đời mà vẫn chưa có ai che lỗ tai cho tui]
[Mịa, hóa ra lúc nghe pháo nổ là phải che như vầy, chả trách mị còn độc thân]
Đây là lần đầu tiên Hình U nghe thấy tiếng pháo nổ lâu như vậy, cô cảm giác bàn tay đang giơ lên của mình đều đã cứng đờ.
Không biết trải qua bao lâu, cuối cùng âm thanh ồn ào cũng dừng lại, bọn họ vẫn giữ nguyên động tác che tai cho nhau, tư thế vừa kỳ lạ vừa ái muội.
Thợ chụp ảnh nháy máy một cách điên cuồng, không hề có ý định nhắc nhở hai người họ.
Một lúc sau, Hình U cảm thấy tai mình đã hoàn toàn yên tĩnh trở lại, cô từ từ buông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cp-nay-toi-ship-tu-nho-den-lon/1947500/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.