Hạ Bối đứng chờ ở sảnh sân bay, cuối cùng thì cũng đã đến ngày cô được gặp anh.
Mấy ngày không gặp, cô thật sự nhớ anh, nhớ anh rất nhiều.
“Mộ Triết!” Vừa nhìn thấy anh, cô vội vẫy tay chào mừng.
Được gặp rồi, cuối cùng cô cũng được gặp anh rồi!
Mộ Triết nghe tiếng Hạ Bối liền vui vẻ cười, anh thật sự rất nhớ cô nhóc này.
Thấy cô chạy về phía mình, anh nhanh chóng dang tay ra ôm cô vào lòng.
Chính là mùi hương này, cái mùi hương mà mấy ngày nay anh luôn muốn ngửi…
“Mộ Triết, em nhớ anh…” Hạ Bối nhìn anh, lòng kiềm không được cảm xúc mà rướn người hôn lên môi anh.
Anh bất ngờ, không dám nghĩ lại có ngày Hạ Bối lại chủ động hôn anh giữa chốn đông người như thế này.
Anh ôm chặt Hạ Bối, nồng nhiệt đáp lại cái hôn của cô.
Rời khỏi cánh môi cô, khuôn miệng anh khẽ cười: “Hạ Bối, anh cũng nhớ em, nhớ em đến phát điên rồi!”
“Hai người xem bọn tôi là không khí à?” Hạ Sáng Dương nhíu mày nhìn em gái mình: “Hôn nhau giữa chốn đông người như vậy thật không biết xấu hổ.”
“…” Hạ Bối đỏ mặt, cô nhanh chóng rời khỏi vòng tay của anh.
Khuôn mặt ngượng ngùng nhìn anh trai: “Lâu ngày không gặp anh ấy… Nên, nên em có chút nhớ!”
“Nhưng cũng đâu cần mày phải chạy vồ vập rồi ôm hôn người ta như vậy?”
Mộ Triết cầm tay Hạ Bối, nhét tay cô vào túi áo mình.
Anh nhìn An Sơ Hạ rồi nhìn sang Hạ Sáng Dương, giọng nói mười phần châm biếm: “Cậu đang ghen tị sao?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/crush-co-chut-bat-luong/2472652/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.