Buổi offline hồi hè Minh Vân cũng ko đi, vì nó nghĩ chuyên toán chắc chỉ toàn đực rựa mọt sách thôi, đi chẳng có ý nghĩa gì. Vốn hồi thi tuyển, nó thi vào chuyên Hóa, ở đó nam nữ cân bằng, trai xinh gái đẹp nhiều, cơ mà sức mạnh của đồng tiền cũng có hạn, người thi vào Hóa quá đông, mà chuyên Toán năm nay ko đủ chỉ tiêu, nên nó buộc phải vào cái lớp toàn trai. Nhưng ko ngờ lại có một đàn anh khóa trên đẹp trai đến thế! Nó muốn nắm chắc cơ hội cua anh chàng này!
-Em là Trần Minh Vân, anh là Thế Khang lớp trưởng 11 phải hông? Hôm offline em bị bệnh nên hông có đi được. Anh thông cảm cho em nha!
Cái chai trong tay Thế Khang phát ra tiếng kêu lộp rộp, hình dạng cũng dần dần meo méo biến dạng. Có ai biết nỗi khổ của hắn chớ. Hết con Linh dẹo tới con dòi này. Nghe cái giọng mà muốn rục hết xương. Xi măng đâu!? Hắn muốn đổ bê tông con quỷ đỏ chóe ni!!!
Nhưng với tư cách là một đàn anh, phải hiền hòa chỉ bảo đàn em, Thế Khang cố cắn răng nói:
-Không sao. Mọi người từ từ quen biết là được.
Trong lòng thì chửi mắng ủm tỏi: "Mi ko đi thì thế giới này vẫn bình yên, nồi cơm điện nhà ta chưa hư, thùng gạo nhà ta chưa hết, ếu có liên quan gì tới sống còn của cuộc đời ta! Thiếu Crush ta mới chết! Còn mi lượn đi cho nước nó trong!"
Nhưng Khang ca đã đánh giá quá cao chỉ sổ IQ của con nhỏ kia, nó lại nghĩ hắn đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/crush-dang-yeu/1705490/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.