Chương 982
Lục Hi nhìn thấy một miệng hang cực lớn trên bức tường đá đỏ thẫm ở trung tâm, bên trong lấp lánh ánh sáng rực rỡ tươi đẹp.
Lúc này Lục Hi mới chỉ vào miệng hang đó hỏi: “Đó là sào huyệt của mày à?”
“Đúng vậy chủ nhân, ta đưa ngài ta tới đó xem thử nhé?”, Donbakara vội vàng đáp.
Lục Hi gật đầu, anh chưa từng thấy qua hang ổ của rồng trông như thế nào nên cũng rất hứng thú.
Ngay lập tức, Donbakara lại nâng theo Lục Hi bay về phía ổ của mình.
Một lúc sau đã đến lưng chừng ổ rồng, nhiệt độ nơi đây càng cao khủng khiếp.
Donbakara xoay cả thân hình bay vào sào huyệt của bản thân, đáp xuống cửa hang.
Lục Hi phóng mắt nhìn chung quanh, đây là một cái động dài bốn mươi năm mươi mét, đường kính ba mươi mét đủ để Donbakara ra vào, bên trong chất thành đầy từng núi nhỏ báu vật khoáng thạch, phản chiếu những tầng sáng lộng lẫy khiến người ta nhìn ta lóa mắt.
“Đồ vật tên nhóc ngươi thu gom được cũng không ít đó chứ”, Lục Hi vừa cảm thán vừa leo xuống khỏi lưng Donbakara, trực tiếp đi vào bên trong.
Donbakara cũng lắc lư mông theo sát phía sau.
Khi tiến đến gần, chỉ thấy trên mặt đất chất đống khoáng thạch, tiền vàng, trang sức vàng… cao hơn đầu người.
Lục Hi nhìn đồ vật trước mặt với ánh mắt hiếu kỳ, hỏi Donbakara: “Mày lấy những thứ này ở đâu?”
Donbakara cuời nịnh nọt đáp.
“Chủ nhân à, ta đã sống ở đây hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cu-long-thuc-tinh/639652/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.