Chương 973
Tuy nhiên, con rồng phương tây này rõ ràng đã sống hàng nghìn năm với thực lực cường hãn, vậy mà đã biết sử dụng sức mạnh linh hồn khiến Lục Hi vô cùng bất ngờ.
Trong lúc Lục Hi đang tỉ mỉ quan sát con rồng phương tây tự xưng là ngọn lửa Donbakara này, lại thấy Donbakara hít hít cái mũi, ung dung nói.
“A, ta ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, giống con bò sát nhỏ ngày xưa chạy trốn khỏi ta. Không ngờ ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta nữa đấy. Donbakara ta đây cực kỳ bội phục dũng khí của ngươi. Và ngươi nữa, loài bò sát hèn mọn, ngươi tưởng rằng bản thân học được chút sức mạnh liền có thể khiêu khích ngọn lửa Donbakara vĩ tại là ta hay sao? Ngươi là đồ ngu xuẩn cỡ nào chứ hả? Tuy rằng ngươi mạnh đấy, nhưng ngọn lửa vĩ đại như ta đây vẫn đồng ý ban thưởng cho ngươi một hơi thở của rồng, để ngươi biết Donbakara vĩ đại không cho phép ai khiêu khích uy nghiêm của ta”.
Donbakara rung đùi đắc ý nói.
Lục Hi nghe vậy thì khẽ ho hai tiếng: “Này, Donbakara, mày vẫn thích nói xàm như trước nhỉ”.
Donbakara ngẩng đầu lên, rõ ràng là không hiểu Lục Hi “nói xàm” là thế nào, nó nói lại: “Loài bò sát hèn mọn, ngươi đang nói gì vậy?”
Lục Hi lắc đầu nói: “Tao đang khen mày đó, Donbakara vĩ đại”.
Donbakara nghe vậy thì bật cười ha ha: “Loài bò sát hèn mọn kia, mặc dù ngươi biết sự lợi hại của ngọn lửa Donbakara vĩ đại, nhưng cũng không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cu-long-thuc-tinh/639661/chuong-973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.