Chương 445
A Đóa mới vừa hát một câu, đám người Lục Hi liền ngừng cụng rượu, trợn tròn mắt nhìn cô gái vẫn còn đang ngượng ngùng đứng trên sân khấu kia.
Còn Hoắc Tư Duệ há miệng to vì kinh ngạc.
Tiếng hát thật tự nhiên!
Giọng hát của A Đóa trong trẻo mang theo một sức mạnh xuyên thấu cực mạnh, âm thanh không lớn nhưng cực kỳ có sức cảm hóa. Dưới sự khuếch đại của dàn âm thanh đẳng cấp thế giới trong phòng VIP này, cô ấy giống như một chú chim sơn ca đang vui sướng ca hát giữa núi rừng, trong giọng hát trong trẻo kia không có lẫn bất kỳ tạp chất nào.
Mọi người trợn tròn mắt, mặt đầy chấn động nhìn A Đóa, còn A Đóa không hề biết, cô ấy chỉ theo tiết tấu và nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt mà hát.
Khi A Đóa hát xong một bài, mọi người mặt vẫn đầy say mê, bây giờ họ hoàn toàn đắm chìm trong tiếng ca trong veo kia của A Đóa.
A Đóa xoay người nhìn thấy dáng vẻ của mọi người, cô ấy tưởng rằng mình hát không tốt, vậy nên cô ấy cúi thấp đầu chạy đến một góc sofa vùi đầu xuống.
Một lúc sau đám người Lục Hi mới tỉnh táo lại, bọn họ rối rít đến trước mặt A Đóa nhìn cô ấy không rời mắt, giống như phát hiện ra một con quái vật.
A Đóa ngẩng đầu nhìn, thấy mọi người đều nhìn chằm chằm mình, cô ấy liền ngượng ngùng nói.
“Em biết em hát không tốt, mọi người đừng cười nhạo em mà”.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cu-long-thuc-tinh/640474/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.