Giải quyết xong An Trung Lục Hi trở lại trong tiệm nằm dài xuống ghế sofa, rút ra một điếu thuốc vừa hút vừa trầm tư suy nghĩ.
Cửa hàng tạp hóa này vẫn cần giữ lại, ngộ lỡ có mối kinh doanh tìm tới cửa phải làm thế nào?
Nghĩ đến đây, Lục Hi tách ra một tia thần thức lưu lại đây, sau này xảy ra bất cứ chuyện gì anh cũng đều có thể lập tức nắm được và kịp thời đuổi tới.
Làm xong việc này Lục Hi liền trở về Nam Hồ, tiên thảo ở đây vẫn cần được chăm sóc, đây là ưu tiên hàng đầu của anh vào thời điểm này.
Về phần nhà họ An, Lục Hi chẳng mảy may đặt nặng trong lòng, nếu họ dám tới gây phiền phức anh liền một chưởng vỗ chết, An Trung cũng phải bồi thường 500 triệu kia, nói đùa gì vậy, đó thế nhưng là món đồ cổ hàng ngàn năm tuổi, còn thực sự tưởng rằng chỉ đơn giản là một cái gạt tàn thuốc sao?
Trên đường trở về Nam Hồ, điện thoại của Lục Hi bỗng nhiên đổ chuông, cầm lên xem thì là một dãy số lạ, tuy nhiên địa chỉ hiển thị bên trên lại khiến anh giật mình.
Sau đó anh nhẹ nhàng nhấn nút nghe kết nối cuộc gọi.
“Alo, xin hỏi cậu có phải là Lục Hi của thị trấn An Dương không?”, đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói có phần quen thuộc.
Nghe thấy giọng nói này Lục Hi liền mỉm cười đáp.
“Đúng vậy thưa lớp trưởng Thiệu Thanh”.
“Oa, thực sự là cậu sao nhóc con, chúng tôi tìm cậu đúng là vất vả mà, tên nhóc con cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cu-long-thuc-tinh/640642/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.