Chương 5: Nộp bài
Từ mới là "tâm như tử khôi(*)".
(*tâm như tử khôi: lòng như tro nguội, vốn dùng để chỉ tâm trạng thờ ơ hững hờ, nay còn được dùng để chỉ ý chí sa sút, thái độ lạnh nhạt đến cực độ.)
Đúng là khắc họa nội tâm Từ Vọng ngay lúc này mà.
Vô số trở ngại liên tiếp ập đến khiến người ta trở nên mệt mỏi và bất lực, Từ Vọng đã không thể nào tập trung sức lực để diễn tả bằng động tác hay giải thích thành ngữ được nữa, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cậu là cứ trực tiếp nói thẳng toẹt đáp án ra luôn để đồng hồ đếm ngược kết thúc sớm, thay từ mới, nhưng vừa mới nghĩ đến trạng thái hiện tại của bản thân thì lại đổi ý.
Hít một hơi thật sâu, Từ Vọng lẳng lặng chờ mấy giây trôi qua để ổn định tâm trạng, chấn chỉnh tinh thần, chờ từ tiếp theo xuất hiện để tìm ra một tia hy vọng mới.
Các đồng đội đoán chữ không biết chuyện gì đang xảy ra, Ngô Sênh nhìn cậu đầy nghi hoặc, Huống Kim Hâm trực tiếp hỏi "Anh, sao lại không nói gì nữa thế", Tôn Giang vốn đã không ôm hy vọng gì, vò đã mẻ lại sứt(*) mà ở đó nói móc nói mỉa "Tôi đã nói ngay từ đầu là không nên đoán rồi, con mẹ nó đây là một cái bẫy, ai chơi nghiêm túc thì người ấy ngu ngốc thôi".
(*vò đã mẻ lại sứt: ý chỉ sự vô trách nghiệm, không cầu tiến.)
Mười giây kết thúc, "tâm như tử khôi" biến mất, đổi thành "ngũ lôi oanh đỉnh(*)".
(*ngũ lôi oanh đỉnh:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cu-nua-dem/1696443/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.