Bóng đêm tĩnh lặng, gió biển hiu hiu, sóng biển không ngừng vỗ vào bờ, âm thanh rào rạt của sóng biển là thứ âm nhạc duy nhất trong màn đêm yên lặng.
Anh hơi cúi đầu, hôn một cái lên trán của cô gái nhỏ: “Ngủ đi.”
Cô có thể cảm nhận được anh mà không có chút ngăn cách nào.
Lâm Lang vẫn chiếm chỗ cho cô như trước. Hôm nay Nam Vận đến khá sớm, tiến vào lớp học thì vẫn còn 10p nữa mới vào lớp.
Cảm giác giữa có bao và không có bao, hoàn toàn không giống nhau.Nơi này là khu biệt thự tư nhân, cả bãi cát này chỉ có hai người họ. Nơi này là khu biệt thự tư nhân, cả bãi cát này chỉ có hai người họ.
Nam Vận cũng không giả vờ nữa, kiêu ngạo nói: “Em đang thông báo với anh thôi.”
Anh hơi cúi đầu, hôn một cái lên trán của cô gái nhỏ: “Ngủ đi.”
Khi mọi chuyện đã sẵn sàng, Nam Vận hít sâu một hơi, cầm lấy que thử thai đứng dậy.
Mấy phút sau, que thử thai trong tay hiện ra kết quả — Hai vạch đỏ. Gió đêm mát mẻ nhẹ nhàng thổi qua làn váy cùng mái tóc dài của cô gái nhỏ, làm tăng thêm mấy phần mềm mại và quyến rũ của cô gái nhỏ. Trời sao rực rỡ, con ngươi linh động của cô còn sáng hơn cả sao trời, mà trong con ngươi đó chỉ có mình anh.
Lục Dã: “….”
Sau khi không biết bị hôn bao nhiêu lần, Lục Dã bất đắc dĩ cười cười, ánh mắt ôn nhu nhìn cô gái trong ngực: “Không ngủ à?” Ngoại trừ trời có mưa, tuyết hoặc gió
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cu-vay-ma-yeu-em/309929/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.