Tiểu thái giám hình như là đồ đệ của Phùng An Hoài, cực kỳ lanh lẹ.
Không bao lâu liền xách theo bao lớn bao nhỏ chạy lên núi, trình đồ chơi mình mua ở dân gian lên.
''Đều là thứ gì đây?'' Diệp Tư Nhàn mỉm cười tiếp nhận.
Đền cung chiếu sáng tỏ, nàng từ từ mở bao đồ ra, quả nhiên trông thấy bên trong có một đôi hổ vải đang nằm.
''Oa!''
Hổ vải thêu cực kỳ tinh xảo, đường may tinh mịn, xinh động như thật, xúc cảm mềm mềm, cẩn thận ngửi còn có hương bông nhàn nhạt.
''Thật xinh đẹp, một đôi thế này không biết phải hao phí bao nhiêu công phu''
Vừa tán thường vừa yêu thích không buông tay.
Ánh mắt chuyển động, lại rơi trên mấy vật lẻ tẻ khác.
Diệp Tư Nhàn xem cả buổi cũng không nhìn ra, vẫn là tiểu thái giám lanh lợi giới thiệu.
''Đây là khóa Lỗ Ban, dùng gỗ gọt thành, hài tử dân gian đều thích, những thứ này là nến dầu cây tùng, thôn dân ở dưới dùng dầu cây tùng chế thành thủ công, đốt lên có mùi tùng, còn có thể đuổi muỗi, đây là kiếm lông vũ...''
Dáng vẻ của tiểu thái giám như rất hiểu biết, nói đến mức mặt mày hớn hở.
Diệp Tư Nghe say sưa từng câu, hí hoáy từng món đồ nhỏ đến từ dân gian trong tay, hốc mắt dần ướŧ áŧ.
''Ta còn tưởng rằng chỉ có quê hương của ta mới có đủ loại đồ chơi nhỏ, không ngờ nơi nào cũng có''
''Thủy thổ phương nào nuôi ra người của phương nấy, lời này quả nhiên không sai''
Xong xuôi tiểu thái giám quay người lui ra, Viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cua-cung-hoan-hi-phan-2/1049333/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.