Triệu Trường Diên sửng sốt.
Hắn chỉ biết là mẫu phi trút đau khổ lên người mình, không ngừng truyền thụ với hắn là phụ thân không chú ý đến hắn, không dạy bảo hắn.
Nhưng không biết vì sao mẫu phi lại đau khổ.
Là Diệp phi, quả nhiên vẫn là Diệp phi.
Mùa đông năm đó, hắn và mấy tiểu thái giám kéo chủ tớ Diệp phi đến rừng mai Bắc Uyển đông lạnh một đêm, suýt chút thì cóng chết bọn họ.
Chính là lần đó, phụ hoàng nổi trận lôi đình, xử trí nhũ mẫu cô cô bên cạnh hắn, đưa hắn đến Đức An Cung, không có phép hắn gặp mẫu phi nữa.
Từ đây mẹ con hai người trong cung ngoài cung xa cách nhau.
Ký ức bị phủ bụi lần nữa mở ra, Triệu Trường Diên ngập lửa giận rốt cuộc cũng tìm được chỗ để phát ra.
''Là bà ta, chính là bà ta, là bà ta cướp đi phụ hoàng, hại mẫu phi bị phụ hoàng chán ghét vứt bỏ''
''Không tệ'' Hoàng hậu hài lòng cong môi ''Hiện tại thế nào, có muốn báo thù không?''
''Quan hệ của bổn cung và mẫu phi con không tốt, chung quy là vì tỷ muội cùng vào Đông Cung, ta từng ghen ghét với muội ấy, từng hận muội ấy, nhưng cuối cùng hai người chúng ta đều không có gì cả''
Hoàng hậu đắng chát cười, vuốt ve trâm vòng trên búi tóc.
''Tống thị qua đời, mẫu phi của con cũng qua đời rồi, kế tiếp là tới phiên ta, ta rất sợ''
Hoàng hậu nói thẳng, Triệu trường Diên đúng lúc nghe thấy, hắn bán tín bán nghi ngẩng đầu.
''Bà có thể giúp ta?''
''Sai, không phải ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cua-cung-hoan-hi-phan-2/1049394/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.