Diệp Tư Nhàn sau khi thỉnh an về, lại ăn sáng bù.
Bánh bao long nhãn lớn bằng ngón cái, cháo lúa mạch thơm ngào ngạt, rau muối chua ngọt ngon miệng, còn có dưa mật vừa giòn vừa ngọt.
''Chậc chậc chậc, vẫn là một câu của Hoàng thượng hữu dụng nhất, nói thêm đồ ăn là thêm đồ ăn, cũng toàn là đồ thượng hạng'' Diệp Tư Nhàn bóc một cái bánh bao nhỏ bỏ vào miệng, bên trong toàn bộ là thịt tôm.
''Rất ngon''
''Tiểu chủ đang tuổi lớn, người ăn nhiều một chút'' Viên Nguyệt hầu hạ.
''Vẫnp hải thận trọng, nếu như ăn tới mức béo chỉ sợ Hoàng Thượng không thèm nhìn nữa''
''Từ khi nô tỳ tới đây chưa từng thấy người béo, vóc dáng rất cân đối'' Viên Nguyệt cười.
''Thật sao? Sao ta không thấy vậy'' Diệp Tư Nhàn chầm chậm ung dung ăn sáng.
Ăn uống no đủ không có có chuyện làm, nàng quyết định tìm chỗ đi dạo tiêu cơm.
''Đi thôi, ra ngoài đi dạo''
''Bên hồ Thái Dịch có một khoản thủy thảo rất đẹp, chúng ta dẫn thỏ đi đi''
Viên Nguyệt thấy sắc trời hôm nay tốt, liền thu xếp đồ đạc, hầu hạ tiểu chủ ra ngoài.
Diệp Tư Nhàn thay váy dài thường bách điệp màu xanh lam, đội mũ che màu xanh, chỉ dùng vài cây trâm quán trân châu đơn giản để cài tóc.
Nàng ôm bé thỏ trắng lông xù, chậm rãi từ từ đến bên hồ Thái Dịch gợn sóng lăn tăn.
Không có vải áo quý giá, cũng không có trang sức hoa lệ, nhưng lại có vẻ chất phác hồn nhiên của nữ tử Giang Nam.
Bờ hồ bên kia, Triệu Nguyên Thuần nâng tiễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cua-cung-hoan/2578610/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.