Ôn Linh trải cuộn tranh ra, bốn bức họa được treo lần lượt trên giá trưng bày. Ôn Thụy Tuyết cầm một túi trà sữa đi tới: "Anh Diệc Từ hôm nay không đến à?"
"Có đến." Ôn Linh đáp, điều chỉnh vị trí của cuộn tranh, "Em nhìn xem có bị lệch không?"
"Không lệch, vừa vặn lắm." Ôn Thụy Tuyết đưa cho Ôn Linh một ly trà sữa, "Giải nhiệt nào."
Tháng 5 ở Bắc Kinh không quá nóng, dưới bóng cây có gió nhẹ thoảng qua. Ôn Linh hớp một ngụm trà sữa lạnh, nhìn vào cổ tay mình bất chợt nói: "Chẳng lẽ anh... béo lên rồi?"
"Anh Diệc Từ chăm sóc tốt mà." Ôn Thụy Tuyết vui vẻ vì hạnh phúc của anh trai mình. Từ xa, cô nhìn thấy Kha Diệc Từ đang đi tới, cô đùa rằng: "Lần này anh ấy không đeo khăn quàng cổ."
Điều này phải quay ngược về hơn một tháng trước, vào sinh nhật của Kha Diệc Từ, Ôn Linh đã tặng anh một chiếc khăn quàng cổ do chính tay mình đan. Để giữ ấm, Ôn Linh đã chọn loại len cashmere dày nhất, chiếc khăn trông không tinh tế như do máy móc làm. Trong thời tiết 15 độ C vào tháng 3, Kha Diệc Từ đã kiên quyết đeo chiếc khăn trong suốt nửa tháng, gặp ai cũng khoe rằng, "Mấy người biết không, đây là chiếc khăn mà bạn trai tôi tự tay đan."
Cả tòa nhà CCTV đều biết đến việc MC Kha Diệc Từ có một người yêu khéo tay.
Nhậm Nhàn mặc kệ anh gây rối nhưng có một điều là không cho phép đeo khăn quàng cổ khi ghi hình.
Nghê Phương Lệ thì kéo vali đi Tây Tạng quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cu-cuc-cu-thien-luong-vinh-dong-co/379196/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.