Long Tịch Bảo gãy một khúc tiếp một khúc, ngay cả 《 cô bé bán diêm 》 cũng gãy ra, thời gian cô gãy cho anh nghe đã hơn một tiếng, đã 6 giờ tối, cũng là lúc Long gia chuẩn bị dọn cơm tối.
Long Tịch Bảo nhìn đồng hồ treo trên tường: “Anh Thiên, em muốn về nhà, lần sau lại tới tìm anh chơi.”
Doãn Thiên nhìn Long Tịch Bảo: “Tối nay đừng trở về được không, hôm nay anh không muốn ở một mình.”
“Nhưng mà......” Long Tịch Bảo bị làm khó khi nhìn thấy vẻ mặt cô đơn của Doãn Thiên, nhưng cô đã đáp ứng với anh Hiên, trước giờ cơm tối phải về, hơn nữa ra ngoài lâu như vậy, anh Bác nhất định sẽ tức giận.
“Hôm nay là ngày giỗ của mẹ anh.” Doãn Thiên nhàn nhạt nói đến.
Long Tịch Bảo ngẩn ra, không trách được, không trách được anh lại tìm cô uống rượu, nhìn anh một chút, lại nhìn điện thoại di động, hạ quyết tâm: “Được rồi, hôm nay em sẽ ở lại đây, làm bữa cơm ngon cho anh ăn, ăn xong chúng ta sẽ mua VCD về coi, anh thích xem cái gì? Phim hành động? Phim tình cảm? Phim hoạt hình? Hoặc là phim kịnh dị cũng được, trừ cái loại phim đen ra, em có thế coi cùng anh.”
Long Tịch Bảo vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra, dứt khoát tắt nguồn, lúc đó, cô giống như người hùng hi sinh vì chính nghĩa.....mơ hồ, cô có lẽ đã tưởng tượng đến hình ảnh Long Tịch Bác bóp chết cô.
Doãn Thiên bị cô chọc cười: “Lời này mà em cũng nói được sao?.”
“Em nói gì sao?” Long Tịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-be-nho-cua-tong-giam-doc-hai-mat/2637694/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.