Sáng sớm hôm sau. . . . . .
Long Tịch Bảo đồng cảm nhìn Phượng Vũ Mặc, ở trên mặt của bà nhìn thấy rõ đặc trưng của ‘thỏ’ cùng ‘gấu trúc’…
"Tịch Nhi, đừng chỉ cố nhìn, nhanh ăn đi, cũng không phải chưa từng thấy qua ‘gấu trúc’, có cái gì hay mà nhìn." Long Tịch Bác đặt ly sữa tươi vào trong tay Long Tịch Bảo.
Phượng Vũ Mặc nghe vậy, nắm chặt dao nĩa trong tay, hung hăng trừng mắt nhìn anh.
"Bảo Bảo, đây là món ‘thịt thỏ’ anh đã dặn bà Lý đặc biệt nấu, rất mềm." Long Tịch Hiên gắp một miếng thịt thỏ thả vào trong bát của Long Tịch Bảo, cũng không đút cho cô ăn giống như bình thường, bởi vì anh biết rõ, cô không ăn thịt thỏ. Sau đó nhìn về phía Phượng Vũ Mặc, kinh ngạc nói : "Mẹ, mẹ làm sao vậy? Mắt hồng như vậy? Là ăn thịt thỏ sao?"
Phượng Vũ Mặc hít vào một hơi, không nhịn được… dùng sức đặt mạnh dao nĩa trong tay xuống bàn, đứng lên chỉ vào cặp sinh đôi : "Các người hai đứa con bất hiếu này..."
"Chúng con thế nào?" Cặp sinh đôi trăm miệng một lời ‘không hiểu’ hỏi.
"Các con…." Phượng Vũ Mặc trừng mắt nhìn bọn họ, cuối cùng nản lòng đạp mạnh chân của mình, hận không thể đem sàn nhà giẫm ra một cái hố rồi vùi mình vào trong đó.
"Mẹ Vũ..." Long Tịch Bảo muốn tới đi an ủi nàng, kết quả lại bị Long Tịch Hiên giữ chặt eo nhỏ, không thể động đậy được.
Long Phi Tịch ôm Phượng Vũ Mặc đang xấu hổ và giận dữ qua, nhìn cặp sinh đôi, rồi múc một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-be-nho-cua-tong-giam-doc-hai-mat/2637847/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.