Chương 1130
“Chào thủ trưởng!”
Người phụ nữ trông độ khoảng 25-26 tuổi, vẻ ngoài rất bình thường, nhưng vừa nhìn là biết làm lính rồi, cái tướng đứng đó khiến Thẩm Hạ Lan tự cảm thán.
“Đây là Lưu Nghệ, bây giờ con bé đã xuất ngũ rồi, đúng lúc không có công việc, ông giới thiệu con bé cho cháu, cháu phải nhớ mỗi tháng phát tiền lương cho người ta đó, biết chưa?”
Thẩm Hạ Lan lập tức nhìn ông cụ Tiêu với vẻ mặt ngây ngốc.
“Ông ngoại, tiền lương không phải ông phát sao? Không phải nói là tìm vệ sĩ cho cháu sao?”
“Cháu bớt đi, nhà họ Diệp bọn cháu nhà lớn nghiệp lớn, không lẽ còn muốn ông già đã bước một chân xuống mồ như ông ra tiền? Mơ đẹp lắm đó. Mau cút đi!”
Ông cụ Tiêu đuổi Thẩm Hạ Lan đi như ghét bỏ, nhưng Thẩm Hạ Lan lại cười có chút ngốc nghếch.
“Ông ngoại, ông thật đáng yêu!”
Nói xong, cô trực tiếp thơm lên mặt ông cụ Tiêu một cái, sau đó đứng dậy rời đi.
“Đợi cháu ăn cơm trưa đó, ông cụ già.”
Thẩm Hạ Lan vẫy vẫy tay với ông.
Cả người ông cụ Tiêu đều ngây ra đó.
Ông ta bao nhiêu năm chưa được ai thơm qua rồi?
Cho dù là con gái ruột của mình Tiêu Ái cũng chưa từng thân mật với ông ta qua như vậy.
Tiêu Ái kế thừa sự lạnh lùng của ông, đối với ai cũng lạnh băng băng, không ngờ đứa con gái lại hoạt bát như vậy, nhưng lại khiến ông ta không yên tâm được như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-co-chieu/2667309/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.