Sau lưng của Diệp Ân Tuấn phát lạnh.
Thiếu chút nữa là hôm nay anh đã ra tay với Thẩm Hạ Lan!
Người này sao có thể là anh được chứ?
Anh cẩn thận đặt Thẩm Hạ Lan trên đầu tim của mình như thế, nhưng mà bây giờ anh đã không khống chế nổi, muốn ra tay với Thẩm Hạ Lan rồi à?
Làm sao bây giờ?
Bản thân như thế này, anh phải làm sao đây?
Diệp Ân Tuấn hung hăng hút thuốc lá, không khỏi bị sặc, ho khan liên tục.
Cảm giác cay xè dường như xông vào trong yết hầu, cay đến nỗi hốc mắt của anh chua xót, có một chất lỏng ấm áp muốn trào ra.
Anh đột nhiên giống như bị điên mà lấy con dao ra, bỗng nhiên lại rạch động mạch cổ tay của mình, trong nháy mắt, dòng máu đỏ tươi phun trào, mà đáy mắt của anh cũng là vẻ điên cuồng liều mạng.
Nếu như máu tươi của anh chính là nguồn suối để tẩm bổ cho Hoàng kim Cổ, vậy thì mình hoàn toàn trút bỏ đi dòng máu này là đã có thể ép Hoàng kim Cổ ra ngoài rồi, đúng không?
Anh nhìn máu tươi đang không ngừng tuôn trào từ cổ tay, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm, muốn xem xem có con trùng màu vàng nào chui ra từ trong máu tươi.
Anh nhớ lúc Thẩm Hạ Lan bị trúng cổ, Diệp Tranh cũng đã rút máu của Thẩm Hạ Lan.
Nhưng mà máu tươi chảy ra rất nhiều, mắt của Diệp Ân Tuấn nhìn chằm chằm vào nó, nhưng mà không nhìn thấy có con trùng nào xuất hiện.
Anh biết, nếu như cứ tiếp tục thì rất có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-co-chieu/2668330/chuong-2026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.