“Cũng không tính như là thuật dịch dung, chỉ là thuật trang điểm mà thôi.”
Trần Oánh Oánh cười nhạt trong lòng, có chút vui vẻ, có thể được cô cả khen như thế này, thật sự rất hiếm thấy.
Ánh mắt của Diệp Nghệ Nghê lại đảo một vòng, đột nhiên lại cười nói: “Chị Oánh Oánh”
Xưng hô này quá thân thiết, nhưng mà Trần Oánh Oánh lập tức run lên một cái.
“Cô chủ đừng có gọi tôi như vậy, làm cho người ta sợ hãi quá đi, cô chủ lại muốn làm cái gì vậy?”
“Đừng có nói như vậy chứ, em cảm thấy dung mạo của chị Oánh Oánh rất xinh đẹp, tính tình cũng tốt, còn biết trang điểm nữa, không bằng dạy em một chút đi?”
Trong mắt của Diệp Nghề Nghê tràn đầy vẻ hưng phấn và cuồng nhiệt.
Trần Oánh Oánh lập tức hiểu rõ.
Cô ta cười nói: “Được rồi, không phải chỉ là thuật trang điểm thôi sao, tôi sẽ dạy cho cô chủ” “Thật hả?”
Diệp Nghề Nghệ có chút bất ngờ.
“Đương nhiên rồi, chuyện này đâu có gì đâu, huống hồ gì cô chủ lại là con gái, sau này lớn lên có thể trang điểm cho mình thật xinh đẹp, cũng rất tốt”
Trần Oánh Oánh vừa cười vừa nói.
Lúc này, Diệp Nghề Nghê mới phát hiện Trần Oánh Oánh thật sự rất tốt, tại sao trước kia cô bé lại nhẫn tâm bắt nạt cô ta vậy chứ?
“Chị Oánh Oánh, em thề là sau này tuyệt đối sẽ không ép buộc chị đâu, cũng không bắt nạt chị”
Bộ dạng nhỏ bé nghiêm túc của Diệp Nghề Nghê chọc cho Trần Oánh Oánh mỉm cười, sau đó sờ lên đầu của cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-co-chieu/2668498/chuong-2170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.