Tối nay Cố Tranh có tiệc xã giao nên ăn xong bữa tối mới về.
An Văn sớm đã chờ ở nhà, nghe thấy tiếng mở cửa liền lập tức chạy ra đón.
Cô vừa tắm xong, mặc chiếc váy ngủ dây mới mua với tay áo kiểu cánh bướm, hai cánh tay mềm mại quấn lên cổ người đàn ông, nụ cười ngọt ngào, giọng nói dịu dàng:
“Anh về rồi à?”
Cố Tranh hơi ngẩn ra trước sự nhiệt tình này, sau đó mỉm cười, ánh mắt lướt lên xuống, ôm cô chặt hơn:
“Ừ.”
Những ngón tay thon dài, từng chút một tháo khuy áo vest của anh, cái đầu nhỏ nghiêng nghiêng, đôi mắt đen láy sáng rực:
“Mệt không anh?”
Anh hơi nhướn mắt lên:
“Không mệt.”
Nhận thấy lời cô có ý ám chỉ, anh nghiêng người tới định hôn, nhưng lại bị tay cô đẩy ngăn lại.
Anh hôn vào lòng bàn tay cô, nhướng mày như đang cưng chiều, hỏi ý:
“Muốn đùa gì đây?”
An Văn kiễng chân, hôn nhẹ lên chiếc cằm sắc nét của anh, giúp anh cởi áo vest.
Cô kéo cà vạt của anh, dẫn anh lên lầu.
Tháo kính của anh ra rồi ấn vai anh ngồi xuống giường.
Cô nhẹ đẩy anh lằm anh chống tay ngả ra sau giường.
Cô quỳ ngồi lên, hai chân cong về hai bên.
Cánh tay vòng qua cổ anh, hôn lên má, mơn trớn vành tai, hôn xuống yết hầu của anh…
Cảm nhận được cơ thể anh dần nóng lên, từng cơ bắp căng cứng, hơi thở ngày càng nặng nề…
Nhưng khi anh cúi xuống hôn, cô lại tránh đi.
Anh không hài lòng, yết hầu khẽ chuyển động, nhíu mày.
Cô ngây thơ nhìn anh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-cua-anh-co-toan-nhi/145256/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.