Hôm nay, địa điểm ăn tối được chọn là nhà hàng trong một khách sạn cao cấp.
Lương Thảo dường như rất quen thuộc với nhà hàng này, dẫn An Văn thẳng đến phòng riêng và cẩn thận nhận lấy áo khoác của cô treo lên tấm bình phong.
Nhân viên phục vụ mang thực đơn đã được chuẩn bị trước cho Lương Thảo xem qua.
Lương Thảo nhận thực đơn nhưng không vội nhìn, mà lịch sự đưa cho An Văn trước: “Cô An, cô xem qua đi.”
Chưa kịp để An Văn phản ứng, cô lại bổ sung: “Thực đơn đã sắp xếp không có món nào gây dị ứng cho cô nhưng cô xem thử xem có cần thay đổi gì không?”
An Văn không nhận: “Cảm ơn, món nào cũng được.”
Lương Thảo lúc này mới tự mình xem thực đơn.
Chẳng mấy chốc, cô chỉ vào một món ăn trong thực đơn: “Món này đổi đi, Cố tổng không thích.”
“Vâng.” Nhân viên phục vụ cầm thực đơn đi ra khỏi phòng riêng.
Ngay sau đó, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi bước vào, mặc bộ vest đen, thắt nơ đỏ, nụ cười trông ngây ngô mà nịnh bợ.
Vừa vào cửa, ông ta đã không kịp chờ mà vươn tay ra bắt tay Lương Thảo: “Trợ lý Lương, chào cô, chào cô, lâu quá không gặp rồi.”
Trái ngược hoàn toàn với sự nhiệt tình của ông ta, Lương Thảo chỉ nhàn nhạt đáp lại, giơ tay ra: “Chào ông.”
Người đàn ông khom lưng nhẹ, khuôn mặt đầy vẻ nịnh nọt: “Cô xem, sắp hết năm rồi, hợp đồng tiệc cuối năm của tập đoàn cô bên chúng tôi vẫn chưa nhận được…”
Ông ta ấp úng, không nói hết câu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-cua-anh-co-toan-nhi/145386/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.