Bé nhìn thấy trên người mẹ không mặc quần áo, trắng bóng, chân mẹ mở rộng ra, cái bác kia con đè trên người mẹ hơi chuyển động. Sắc mặt của mẹ rất tái nhợt, hơn nữa khóe mắt còn có vẻ có nước mắt. Mẹ đang khóc, mẹ rất khó chịu, rất thống khổ! Bé muốn đi cứu mẹ, phải cứu mẹ!
Bé cố sức muốn bỏ hai bàn tay đang đè trên lưng và trên mặt mình ra, nhưng ông anh này thật khỏe nha, bé một chút cũng không đẩy động. Mẹ bé đang kêu, tiếng thật kỳ quái, mẹ không phải đang rất khó chịu sao? Nhưng bây giờ, bé nhìn thấy mặt mẹ đỏ ửng, tay mẹ ôm lấy cổ cái bác kia.
“Mày thật đáng thương, có một bà mẹ dâm đãng như thế. Nhìn bà ta coi, thật say sưa ngây ngất, sau này mày cũng sẽ giống như bà ta.” Giọng nói đằng sau bé, giống như là truyền đến từ địa ngục, bé sợ đến toàn thân run rẩy.
Không phải, không phải! Bé không rõ ông anh này nói là có ý gì? Thế nhưng bé biết, đó là rời nói rất đáng sợ, mẹ bé không phải như vậy, bé cũng không phải!
Đột nhiên, dưới lầu sáng trưng lên, cửa cũng mở ra. Một người phụ nữ mặc vét màu xám, kéo va ly đi vào. Mặc dù bên ngoài trời mưa rất to, nhưng trên người phụ nữ này vẫn rất khô ráo!
Chỉ nghe thấy vú Bảo lớn tiếng nói: “Phu nhân, bà đã trở về!” Vú Bảo hung ác liếc mắt nhìn lên trên lầu, đi tới trước mặt người phụ nữ kia, “Phu nhân, tiên sinh dẫn người lên trên lầu.”
Người này chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-kieu-ngao-pk-tong-tai-papa/1878635/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.