"A, chúng tôi giải thể rồi." Người nào đó dáng vẻ thoải mái, nếu như ba người kia còn ở đó tuyệt đối sẽ vung quả đấm đánh chết hắn!
". . . . . ." Hách Liên Thần khóe miệng giật giật, sống lưng rõ ràng cảm giác ớn lạnh: "Hoắc Cảnh Sâm anh thỉnh thoảng có thể đừng biến thái một chút được không?"
Hoắc Cảnh Sâm nhún nhún vai, giờ phút này hắn đang cắm một tay vào trong túi quần như một tên lưu manh, nhưng hết lần này tới lần khác lại kết hợp rất tốt với tư thái ưu nhã trời sanh của hắn. Thân sĩ và lưu manh hai thái cực này thật sự không thể cùng tồn tại, vậy mà hắn có thể đem hai thái cực này biểu hiện cực kỳ hài hòa. Trên thực tế ngươi vĩnh viễn cũng không thể thấy rõ Hoắc Cảnh Sâm, người đàn ông này đang nghĩ cái gì, giống như hiện tại.
"Cổ phần tôi cũng chuyển nhượng rồi, khế ước bán thân cũng đã ký, lúc này thật sự đã phá sản rồi. Anh em tốt, Hoắc Thần Viễn khó nuôi như vậy, sau này anh nuôi nó dùm tôi đi, ngày mai tôi còn phải đi bán mạng cho người ta đấy."
Giọng điệu Hoắc Cảnh Sâm vẫn như cũ, bộ dáng không hề thương cảm giống như một người bị ‘phá sản’ nên có, thậm chí khóe miệng còn mơ hồ hiện lên một ít ý cười tà mị, rõ ràng làm cho người ta có một loại cảm giác trong nụ cười mang theo một điềm báo hủy diệt nào đó
Hách Liên Thần hoàn toàn không bình tĩnh được, dù người trước mặt là thủ lĩnh của ‘ mạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/1643684/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.