Editor: Sendyle
Dựa vào trực giác nhạy bén, giờ phút này nơi nhóc đang đứng có ít nhất mười mấy ống kính đang nhắm vào nhóc, trang viên biệt thự này ngoài mặt xem một mảnh tường hòa, nhưng bên trong cũng không phải vô cùng đơn giản chỉ là nơi ở mà thôi. Về phần cất giấu bí mật gì, có lẽ còn phải đợi nhóc sau khi đi vào mới có thể thăm dò rõ ràng.
Kết quả là vật nhỏ nhắn mặc quần áo ấm liên thể màu vàng từ từ di chuyển tới gần cửa đi vào, chỉ là cậu nhất thời không quên khóa máy di động, chiếc điện thoại di động sau lưng điên cuồng kêu gào, anh bạn nhỏ Tây Hàn nhanh nhẹn tiến vừa trong bụi cỏ nhanh chóng tiếp máy.
Điện thoại là của mẹ nhà mình, Niệm Thần mang theo vài phần bi tráng rồi mang theo âm thanh phẫn hận thông qua sóng điện từ truyền đến:
“Mộ Tây Hàn! Tên tiểu tử thúi con đang ở nơi nào? Nhanh trở lại, không có con mẹ không thể tự lo liệu cuộc sống được.”
“⊙﹏⊙ Mẹ, lúc con chưa sinh ra đến tột cùng mẹ lớn lên như thế nào?”
Nhóc thật sự bắt đầu hoài nghi ai mới là trưởng bối, hơn nữa, cho dù nhóc hiện tại có ở nhà cũng chỉ có thể hỗ trợ chuẩn bị điểm tâm mà thôi. Hay là mẹ nhà mình đã lười đến ngay cả gọi điện thoại kêu thức ăn bên ngoài cũng không muốn làm?
“Chuyện của người lớn con hỏi nhiều như vậy làm gì? Mộ Tây Hàn, trước thứ sáu nếu như con không trở về mẹ sẽ đến London xách con về!”
Trời mới biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/1643747/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.