Ads Editor: Kim Tuyến
Nguyên liệu nấu ăn nhiều đến cũng đủ một gia đình bình thường ăn một tuần lễ, Mộ Niệm Thần chọn lấy hai cái túi mua hàng nhẹ nhất, lắc lư lắc lư đi theo phía sau Hoắc Cảnh Sâm:
“Tôi nói Hoắc đại giám đốc, anh là muốn tự mình xuống bếp sao?”
Đang nói chuyện Hoắc Cảnh Sâm đã đem túi mua hàng trên tay bỏ vào rương phía sau, lại nghe lời Niệm Thần nói sau quay đầu lại, nghiêng người dựa trên thân xe, khóe miệng giơ lên vui vẻ ngụ ý không rõ tà khí:
“Tôi làm cái gì làm cho Mộ tiểu thư có thể hiểu lầm lớn như vậy?”
Niệm Thần đi theo đem túi mua hàng trên tay bỏ vào rương phía sau, như cũ cười đến mặt tê cứng:
“Nếu không anh mua nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy chẳng lẽ là muốn về nhà ngủ đông sao?”
Hoắc Cảnh Sâm nhún nhún vai, đem tay phải của mình đưa đến trước mắt Niệm Thần quơ quơ, vẻ mặt thể hiện bộ dạng đương nhiên:
“Mộ tiểu thư, làm trợ lý, thủ trưởng bị thương không thể tự lo liệu, loại chuyện này đương nhiên là cô tới làm giúp.”
“… Anh chẳng lẽ muốn ăn cơm rang trứng cùng với vỏ trứng? Hoặc là ngay cả súp cũng không có mì Dương Xuân?”
Dù sao cô cũng chỉ biết hai thứ này, anh ta muốn ăn cô không ngại làm cho anh ta ăn, dù sao thực tế con trai mình cũng từng ăn qua, hoàn toàn không xảy ra án mạng, nhiều nhất bụng kéo đến ba ngày mà thôi.
“Mộ tiểu thư, cô là phụ nữ sao?”
Hoắc Cảnh Sâm bán tín bán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/1643768/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.