Editor: Kim Tuyến
“Hoắc Cảnh Sâm con quả thực đại nghịch bất đạo! Trưởng bối con cũng dám vũ nhục, bà dù gì cũng là mẹ của Tĩnh Bắc là vợ của cha, về tình về lý con phải gọi bà một tiếng mẹ, con mau nói xin lỗi mẹ!”
Hoắc Thiên Hoa thật tức điên rồi, đứa con trai này quả thực càng ngày càng không thể khống chế.
“Cảnh Sâm con không thể bớt tranh cãi một chút sao? Con cũng biết cha con huyết áp cao con muốn làm cha con tức chết con mới cam tâm sao? Hơn nữa con biết rất rõ hôm nay San San sẽ đến, còn mang theo một người phụ nữ không đứng đắn, bộ dáng con như vậy là ý gì? Con đây không phải làm cho Cố thị trưởng khó xử sao?”
Người phụ nữ bên cạnh Hoắc Thiên Hoa một hồi châm chọc khiêu khích, bộ dạng giả bộ rộng lượng lại hoàn toàn chỉ vào Hoắc Cảnh Sâm.
“Hừ! Xin lỗi? Trên đời này người xứng để cho Hoắc Cảnh Sâm tôi nói xin lỗi không có ai! Tôi hôm nay đến chỉ là nói cho các người một câu, tôi cho phép các người tiến vào Hoắc Thị vậy nên biết an phận thật tốt, không cần phải đến lúc đó ngay cả mình là chết như thế nào cũng không biết!”
Thoại âm rơi xuống anh ta quay đầu nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh Hoắc Thiên Hoa:
“Nói tôi gây khó xử sao? Sớm mấy năm trước sao lại chịu tủi nhục mà đến nhà họ Hoắc, nếu sớm bỏ đi bà hôm nay cũng không cần cùng con trai của mình ở chỗ này mặc cho tôi làm nhục.”
Miệng lưỡi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/1643796/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.