Editor: Kim Tuyến
“Cầm thú” hai chữ cũng không đủ để hình dung anh ta vô sỉ đến mức nào. Mộ Niệm Thần che miệng nhẹ nhàng cười, trong nháy mắt như biến đổi thành người khác:
“Giám đốc Hoắc, anh xác định tiểu huynh đệ của anh còn nhẫn nại được ư ? anh sao lại dài dòng khúc dạo đầu buồn chán chứ?”
Ánh mắt từ từ dời xuống, cuối cùng mập mờ dừng lại tại nơi cao cao chắp lên lều nhỏ.
Đột nhiên Niệm Thần cảm thấy chính mình có tiềm lực sắc nữ, thanh âm này ngay cả chính cô cảm thấy nổi da gà.
Hoắc Cảnh Sâm dừng lại tất cả động tác nhìn về phía khuỷu tay phụ nữ, khóe miệng tà ác giơ lên, sức hút yêu nghiệt một lần làm cho Niệm Thần cảm giác chính mình sắp không kiểm soát được.
“Mộ tiểu thư, tự cô châm lửa cho nên tự cô đến dập đi.”
“Không thành vấn đề.”
Niệm Thần đáp ứng sảng khoái, cánh tay trắng nõn thậm chí chủ động ôm cổ Hoắc Cảnh Sâm.
Một giây sau, người phụ nữ cảm thấy không công bằng, vì sao cô bị đùa giỡn quần áo không chỉnh tề, mà anh ta thế nhưng áo mũ chỉnh tề làm giống như là bị đùa giỡn?
“Chính mình thoát hay là tôi giúp anh thoát.”
Lời nói Mộ Niệm Thần lần nữa không làm cho cô kinh ngạc, trình độ càng ngày càng thẳng tắp tăng vọt.
“Đối phó cô, không thoát tuyệt đối cũng không thành vấn đề.”
Loại âm sắc trầm thấp như đàn violoncello, rõ ràng tràn trề từ tính nhưng khi phát ta âm thanh không mang theo một chút tình cảm nào. Một giây sau,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/1643848/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.