Editor: Nguyetmai
Thái độ của Tiêu Hi Thần chợt nghiêm túc hẳn lên, bàn tay vô thức nắm thành nắm đấm rồi lại buông ra, hơi thở cũng nặng nề thêm.
Phản ứng của hắn khiến đáy lòng Ninh Hề Nhi trầm xuống.
Chẳng lẽ... người "bạn gái cũ" mà Mộc Y Tinh nói thật sự tồn tại?
"Cô ta sắp quay về, phải không?"
Ngày đó ở bãi đỗ xe, những gì Mộc Y Tinh nói vẫn còn rõ rành rành.
Cô ta nói, người con gái đó sắp quay về rồi.
Đó là một người rất quan trọng với Kỷ Dạ Bạch sao?
Tiêu Hi thần buồn bực bứt tóc: "Chị dâu, thật sự thì chuyện này em không nói cho chị biết được!"
"Tiêu Hi Thần!" Ninh Hề Nhi nắm chặt tay, sắc mặt trắng bệch, "Nói cho tôi biết đi!"
"..."
Tiêu Hi Thần im lặng vài giây rồi như ngầm chịu thua, lục lọi trong thùng trong hòm hồi lâu rồi cầm ra một bức ảnh.
Ninh Hề Nhi run rẩy nhận lấy.
Đó là một bức ảnh nhóm, có vẻ thời gian chụp cũng đã lâu lắm rồi, mép ảnh đã ố vàng.
Trên ảnh có rất nhiều người, họ đều mặc quần áo thể dục, Kỷ Dạ Bạch đứng ngoài cùng bên trái, mặt mũi ngang ngạnh lạnh lùng, như không để cái gì vào mắt.
Bên cạnh hắn là một cô gái xinh xắn duyên dáng, nhìn về phía máy ảnh nở một nụ cười tràn đầy thanh xuân, xinh đẹp không gì sánh bằng.
"Cô ấy tên là Anh Lạc, là người tốt, lại xinh đẹp nữa, hồi học cấp II có nhiều người thích cô ấy lắm..."
Ninh Hề Nhi cắn môi, trong đám người thích cô ấy, có cả Kỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-om-cai-nao/2627696/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.