Bên trong xe, cậu bé ngồi ở vị trí kế bên tài xế hỏi
“Phát súng ngày hôm nay là do ai làm?” Là chỉ phát súng giết tên tóc vàng kia. Bạch Dạ thả chậm tốc độ lái xe, thừa nhận
“Là tôi!”
“Quên dặn dò của tôi?” Giọng cũng bình tĩnh như thường ngày, chỉ là mặt ngoài bình tĩnh, nhưng nguy cơ tứ phía. Sinh tử chỉ phụ thuộc vào suy nghĩ của cậu!
“Không dám, chẳng qua là tình huống lúc đó nguy cấp, Bạch Dạ lo lắng cho an nguy của chủ tử, mới bất đắc dĩ ở trong đám đông mà nổ súng, Bạch Dạ biết sai rồi, kính xin chủ tử trách phạt!”
“Chủ tử, Bạch Dạ cũng là do nóng lòng bảo vệ, kính xin chủ tử hạ thủ lưu tình, Ảnh Tử nguyện cùng với hắn chịu phạt!” Bọn họ từ nhỏ đã cùng nhau tiếp nhận huấn luyện đặc biệt rồi cùng nhau lớn lên trở thành bạn bè, một lòng, một mạng! Cậu bé liếc hai người bọn họ một cái, trừ Mike, hai người bọn họ chính là thuộc hạ được cậu trọng dụng nhất, nếu không cậu cũng sẽ không chọn bọn họ rồi dẫn họ về Trung Quốc. Cậu chất vấn, cũng không phải là muốn xử phạt bọn họ, mà là muốn cho bọn họ một lời khuyên, thân phận của cậu, cậu cũng không muốn bị bại lộ, nếu như cậu đoán không sai, sau khi cha biết người đàn ông kia chết, thì nhất định sẽ hoài nghi cậu. Cho nên cậu không giết cái người phụ nữ kia —— Mục đích, chính là muốn cô ta làm chứng cớ giả!
“Chuyện lần này coi như bỏ qua, lần sau không được làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/469381/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.