Hôm nay là của ngày sinh Đông lão gia, trong nhà tân khách đã đến đủ, quan lớn và đám thương gia đều mang theo con gái chưa xuất giá của mình tới, các thiếu gia tới ~ đáp cầu dắt mối, Đông lão gia cũng rất hào phóng mở tiệc chiêu đãi truyền thông, toàn bộ bữa tiệc đều đắm chìm trong một mảnh tốt lành cùng vui vẻ cười nói, có thể nói là cực kỳ náo nhiệt ——
Anh cả, Đông Hải Sinh cố ý ngồi máy bay riêng chạy về mừng thọ cha, anh ta tặng ông cụ chính là nhân sâm ngàn năm, ngụ ý chúc ông cụ Trường Sinh Bất Lão.
Anh hai, Đông Đông Hải đã về trước một ngày rồi, anh ta tặng ông cụ chính là năm chữ, ‘ cha con không có tiền ’.
Mặc dù Đông Đông Hải vô năng, nhưng mà có thân phận địa vị hiển hách nha, hơn nữa diện mạo của anh ta quả thực rất đẹp trai, thực có thể hù dọa người, cho nên trên bữa tiệc rất nhiều cô gái giống như là con thiêu thân lao đầu vào lửa phấn đấu quên mình mà đánh về phía anh ta, Đông Đông Hải là kẻ tới không cự tuyệt, năm sáu cô gái vây quanh tán tỉnh anh ta ~~
"Cha, sao không thấy chú ba vậy?" Đông Hải Sinh anh cả cầm một ly rượu đứng ở bên cạnh Đông lão hỏi.
"Nó sắp tới rồi." Đông lão thản nhiên nói, có thù thì cũng là cha con, cho dù Đông Bác Hải hận ông, trường hợp quan trọng như vậy nó vẫn sẽ nể mặt.
"Lão gia, Tam Thiếu Gia tới." Quản gia vội vội vàng vàng chạy tới nói.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/469594/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.