- Tiểu di muội, dù sao chúng ta đều là người nhà, có gì từ từ nói…
Đường Huyền ôn hòa nói, rất giống ông anh trai đang dụ kẹo cô em gái.
Tiểu cô nương vẫn không dám nhìn hắn, vừa thẹn vừa tức nói:
- Ngươi… ngươi…vô sỉ, còn không mặc quần vào?
- Nhìn trẫm có giống thằng ngu lắm không? Mặc vào để nàng giết ta sao?
- Ngươi trước hết mặc quần vào rồi nói sau!
Đường Huyền nghe vậy cúi xuống nhặt quần, sau đó có tiếng sột soạt vang lên.
- Ngươi mặc xong chưa, sao lâu vậy?
- Xong rồi.
- Xong rồi? Hảo, xong rồi thì ngươi đi chết đi!
Dứt lời tiểu cô nương lập tức trở mặt, tay cầm kiếm lại lần nữa đâm tới.
- Á á aaaaa…
Tiểu cô nương lại lấy tay che mặt.
- Ha ha ha, tiểu di muội, ngươi còn non lắm, hắc hắc!
Lần này Đường Huyền không những không mặc quần mà ngay cả áo cũng không mặc, hắn ngồi xổm xuống đất cười ha hả.
- Ngươi… ngươi… Khốn nạn!
Tiểu cô nương lần này không kịp phòng bị nên đã bị cả cái cảnh tượng ấp đập vào mắt, cảm giác ghê tởm trào lên khiến nàng thực sự nôn mửa.
Đường Huyền thấy nàng như vậy liền la lên:
- Không thể nào, chẳng lẽ mới nhìn mà đã có thể mang thai?
- Ngươi…!
Đang muốn an ủi nàng chút thì thị vệ bên ngoài nghe được tiếng hét liền chạy tới, đuốc đèn sáng bừng cả hoàng cung. Hai tỷ muội thấy vậy kinh hoảng.
Đường Huyền vội nói:
- Ái phi, tiểu di muội không cần sợ, có trẫm ở đây!
Dứt lời quát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-hon-quan/2272131/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.