Chương 341:
“Anh ngồi đây đi, tôi giúp anh đi lấy _ hành lý.” Tiệp viên khoang hạng nhất nói.
“Không cần đâu, cứ để đó đi, cũng sắp đến rôi. ” Lâm Vũ cũng không từ chối trực tiếp ngồi xuống bên cạnh.
Sau vài phút, trạng thái của lão phu nhân đã hoàn toàn khôi phục, hô hấp ồn đỉnh hơn rất nhiều, bà quay lại nói với vẻ biết ơn: “Cậu nhóc, vừa rồi cảm ơn cậu rất nhiều, nếu không có cậu cái mạng già này của tôi sợ răng đã mắt trên cái máy bay này rồi.”
“Lão phu nhân bác khách sáo rồi, rat ay giúp người mà thôi, tôi là bác SĨ, không thê thây chết không cứu.” Lâm Vũ hìn bà cười nói.
“Cậu bé, chút nữa xuống máy bay đừng đi vội, đến nhà tôi ăn bữa cơm, tôi cùng ông lão nhà tôi phải cảm ơn trước mặt cậu.” Lão phu nhân nhiệt tình mời.
“Không cần đâu, lão phu nhân, cháu còn có chuyện khác.” Lâm Vũ cười nói.
“Cho dù có bận chắc vẫn đủ thời gian đến ăn bữa cơm, cậu nhóc cậu không được từ chối.” Lão phu nhân kiên định nói.
Lâm Vũ cười không nói thêm gì nữa.
Sau đó nói chuyện một lúc Lâm Vũ mới biết lão phụ nhân đến Lĩnh An sống với nhà của con gái bà, sau một thời gian sông ở đó bà thầy có chút nhớ nhà nên muốn quay về Bắc Kinh.
Cô con gái lo lắng cho bà muốn địch thân tiễn bà đi nhưng bà sợ lỡ việc của con gái liền một mình tự lẻn ngồi xe đến Thanh Hải, sau đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-o-re/1924126/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.