Chương 467:
“Sao thế? Kê thuốc gì, nói đi!” Vạn Duy Vận thầy Vạn Hiểu Xuyên ngây người ra, sâm mặt không vui nói.
“Cái này… cái này…”
Vạn Hiểu Xuyên ấp úng hồi lâu cũng không biết nên nói thế nào, đơn thuộc này anh ta thật sự là chưa từng nhìn thây, chưa từng nghe tới!
“Cái này gì mà cái này, ngay cả toa thuốc cũng không biết sao?”
Vạn Duy Vận lạnh lùng quát măng con trai một tiêng, tiêp đó bước tới, một tay đoạt lại đơn thuộc trong tay anh ta, đợi khi ông ta nhìn rõ chữ trên đơn thuốc cũng lập tức ngây ra, mặt đầy kinh ngạc, sau đó đột nhiên cười lón tiếng, gân như cười chảy nước mắt, nói với Lâm Vũ: “Đây chính là đơn thuốc cậu kê?”
“Đúng vậy, hiệu quả cực nhanh.” Lâm Vũ cười híp mắt nói.
Mọi người xung quanh bị cảnh này làm cho không hiểu ra sao, lập tức vội vàng không thôi, mau chóng rướn cô, muôn xem chữ Lâm Vũ viết trên đơn thuốc rốt cuộc là gì.
“Mọi người nghe cho kỹ nhé, tôi đọc cho mọi người xem cậu ta đã kê đơn thuốc gì!” Vạn Duy \ Vận có nén cười, đọc lớn chữ trên giấy: “Nam Mô Bạc Già Phạt Đế!”
Mọi người nghe rôi ngây người ra, yên lặng chờ trong chốc lát, thây Vạn Duy Vận không đọc nữa, đồng loạt kinh ngạc nói: “Hết rồi?”
“Hết rồi, chỉ sáu chữ này!
Vạn Duy Vận nói xong nhịn không nỗi cười ha ha.
“Mẹ nó, cái thứ gì vậy?”
“Bảo cậu khám bệnh, cũng không bảo cậu niệm kinhl”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-o-re/1924283/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.