Hoa Phiêu Miểu đem Hoa Lạc Ly cùng Tiêu Dao đặt ở một chỗ giữa lương đình,hồ nghi nhìn về phía khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ của hai người, nhíu màycười nói:” Tiểu Lạc Ly, tiểu sư muội này của ngươi, giống như có chút là lạ!”
“Ta…” Tiêu Dao muốn phản bác chính mình không phải la tiểu sư muội, nhưng là phía trước Hoa Lạc Ly cùng Thủy bà bà tronglúc nói chuyện, làm cho nàng biết, Hoa Lạc Ly kể từ hôm nay, liền tấtnhiên biết chính mình là nữ.
Hoa Lạc Ly đạm cười nói:” Gia gia, có thể hay không làm cho ta cùng nàng một mình tâm sự?”
Hoa Phiêu Miểu liền xua tay nói:” Không được, ngươi là tiểu hồ ly, ngươinghĩ ta còn không rõ ràng lắm sao? Ta chân trước đi, ngươi sau lưng cũng đi rồi! Ta cần phải hảo hảo nhìn ngươi!” Nghĩ đến hôm nay thật vất vảđuổi tới chỗ ở Mộc trưởng lão, lại thấy Mộc trưởng lão kia cùng hìnhdạng của đại thụ dùng làm xác định, càng xác định, tôn tử mình chiếmđược lại do chính mình chân truyền, không phải là một kẻ dễ bắt nạt!
Hoa Lạc Ly cười khổ lắc lắc đầu, tiến đến bên tai Hoa Phiêu Miểu, âm thanhlạnh lùng nói:” Gia gia, ngươi muốn chặt đứt nhân duyên ta, làm cho nhân duyên ta không thành?” Nói xong, hắn ý bảo nhìn nhìn một bên Tiêu Dao.
“Ngươi… Nàng? Các ngươi?” Hoa Phiêu Miểu nheo lại ánh mắt, cười có chút giantrá nói:” Ha ha ha, hảo hảo hảo, gia gia liền tin tưởng ngươi lần này,cho các ngươi nửa canh giờ Thìn(7h – 9h),gia gia đi cho các ngươi làmăn tốt hơn!”
Hoa Phiêu Miểu vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-su-huynh-trien-khong-ngot/409015/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.