Hoa Lạc Ly hơi hơi nheo lại ánh mắt, mâu trung hiện lên một tia hứng thú,nhìn về phía Tiêu Dao, thật sự hỏi:” Ngươi không thích ta gôi ngươi làxú sư đệ sao?”
Tiêu Dao liếc nhìn Hoa Lạc Ly, bĩu môi nói:” Ngươi thích nơời khác gọi ngươi là xú Lạc Ly sao?”
“Hỏi toàn tứ vô nghĩa!” Hoả Diệu ở một bên châm chọc quở trách nói.
Hoa Lạc Ly không thèm liếc mắt nhìn Hoả Diệu một cái, mà là vẫn gắt gaonhìn chằm chằm Tiêu Dao, lại hỏi:” Ngươi muốn bớt trên mặt mất đi sao?”
Tiêu Dao hơi hơi nhíu mi, mâu trung hiện lên bấc đắc dĩ cùng mâu thuẫn, muốn sao? Đương nhiên là muốn! Nhưng là nếu không có bớt, nhất định phải rời đi Thần Y cốc…
Hoả Diệu xen mồm nói:” Hoa Lạc Ly, hôm nay ngươinói lời vô nghĩa thật nhiều! Sư đệ đương nhiên là muốn có khuôn mặt đẹp, ai lại nguyên ý có một cái bớt?” Nói xong, Hoả Diệu nhíu nhìn về phíaTiêu Dao, vẻ mặt lấy lòng nói:” sư đệ, ngươi nói xem có đúng không?”
Tiêu Dao lại lắc lắc đầu, thấp giọng nói:” Không muốn.”
“Cái gì? Sư đệ, ngươi thích cái bớt này?” Hoả Diệu vẻ mặt nghi hoặc, mờ mịt nhìn Tiêu Dao.
Mâu quang Tiêu Dao hiện vẻ mệt mỏi, ra vẻ mỏi mệt nói:” Không còn sớm, các ngươi trở về đi, ta mốn ngủ.”
Hoả Diệu gặp Tiêu Dao có bộ dáng xác thực mệt mỏi, cũng không lại truy vấn, tiến lên điềm nhiên hỏi:” Kia sư đệ ngủ sớm đi, sáng sớm ngày mai talại tới tìm ngươi! Ta đi trở về!”
Tiêu Dao miễn cưỡng gật đầu.
Hoả Diệu chạy tới cửa, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-su-huynh-trien-khong-ngot/409034/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.